cảm ơn đã cho anh gặp em

Thông qua rất nhiều lần tổ chức các cuộc họp lớp khác nhau, chúng tôi đã tổng hợp, sửa đổi và đưa ra những mẫu biên bản họp lớp hấp dẫn, đáng nhớ, phù hợp với nhiều bối cảnh họp lớp khác nhau. Cụ thể như sau: Mẫu kịch bản họp lớp. 1. trusovtely1974. Nội dung phim Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em là bộ phim học đường do Vạn Bằng và Quách Tuấn Thần đóng chính, đây là lần đầu hợp tác giữa hai diễn viên trẻ này. Vạn Bằng được khán giả đánh giá dễ nhìn, lanh lợi, thích hợp với thể loại phim thanh xuân vườn trường của điện ảnh Trung Quốc. xem phim Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em vietsub, phim Meeting You vietsub, xem Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em vietsub online tap 1, tap 2, tap 3, tap 4, phim Meeting You ep 5, ep 6, ep 7, ep 8, ep 9, ep 10, xem Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em tập 11, tập 12, tập 13, tập 14, tập 15, phim Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em tap 16, tap 17, tap 18, tap 19, tap 20, xem phim Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em tập 21, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 45, 46, 47, 48, 49, 50, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em tap cuoi, Meeting You vietsub tron bo, review Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em netflix, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em wetv, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em phimmoi, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em youtube, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em dongphym, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em vieon, phim keeng, bilutv, biphim, hdvip, hayghe, motphim, tvhay, zingtv, fptplay, phim1080, luotphim, fimfast, dongphim, fullphim, phephim, vtvgiaitri Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em full, Meeting You online, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em Thuyết Minh, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em Vietsub, Cảm Ơn Vì Đã Để Anh Gặp Được Em Lồng Tiếng From Cao QuyenSent Sunday, February 06, 2011 355 PMNgười ta nói mối tình đầu đẹp nhưng mong manh, dễ tan vỡ chẳng sai, mối tình đầu của tôi chớm đến rồi lại đi, nó chớm đến giống như cái tuổi của tôi lúc đó vậy. Cái tuổi xoè những bàn tay cớm nắng để hứng những gì thanh khiết của đời, cái tuổi mà người ta gọi là thơ ngây, bồng bột. Tình đầu đẹp lắm, đẹp đến nỗi khi nhắc lại, ký ức ta lại trào dâng một nỗi nhớ khắc khoải khôn nguôi. Tình đầu như cơn gió thoảng qua, như giọt sương mai khi bình minh lên chỉ còn là những vụn vỡ, là nỗi nhớ miên man trong tiềm thức, là cảm giác đầu tiên được yêu và biết một cô gái 18 tuổi mang trong mình những hoài bão của tuổi trẻ, bao ước mơ, khát vọng, tương lai tôi đang rộng mở phía trước. Tuổi 18 với một sức trẻ, niềm tin phơi phới vào đời, vào tương lai, nhưng niềm tin đó dường như sụp đổ khi tôi đã thất bại trong kỳ thi quan trọng nhất của đời người. Kỳ thi mà bao người đặt niềm tin vào tôi, đặt hy vọng vào tôi, một con bé thông minh học giỏi. Tôi đã tước đi niềm tin của họ, của những người yêu mến tôi. Tôi suy sụp ghê gớm và tôi đã đứng dậy để tiếp tục ước mơ của mình. Thầm hứa với mình hãy quên đi tất cả, quên quá khứ, làm hiện tại và để thực hiện ước mơ cho tương lai. Tôi khoác ba lô lên thành phố ôn thi đại học với hành trang là những quyển sách, là những ánh mắt của cha mẹ hằn sâu những vết chân chim và là niềm tin của bản vốn là một đứa con gái nhút nhát, nên khi tìm được nhà trọ tôi không chuyện trò với ai cả. Tôi không thích ồn ào, không thích tiếp xúc với mọi người xóm trọ. Mấy anh chị trong xóm nhìn tôi với ánh mắt khác lạ, nhưng tôi mặc kệ, điều tôi quan tâm lúc đó là chỉ biết lao đầu vào học cho thật tốt, để chiến đấu cho kỳ thi năm sau. Tôi chẳng bắt chuyện cùng ai và mọi người cũng phớt lờ tôi. Và anh là người đầu tiên khiến tôi chú ý. Cứ mỗi tối anh lại đưa đàn ra trước hiên nhà và đánh những bản nhạc buồn da diết. Tôi thấy nhớ nhà kinh khủng, nhớ mẹ, những giọt nước mắt của tôi rơi ướt nhoè trang sách. Tôi bước ra hiên nói vọng qua Anh gì ơi, làm ơn đừng đánh đàn nữa có được không? Anh nhìn sang phòng tôi rồi cười, từ đó anh không đánh đàn nữa. Tôi lại thấy nhớ tiếng đàn của anh da để lại ấn tượng với tôi ngay lúc đầu, dáng anh cao ráo, khuôn mặt ánh lên vẻ thông minh. Tôi bắt đầu thân với anh lúc nào không hay, anh thường gọi tôi là cô bé. Một hôm trời buổi chiều mưa to quá, anh không đi làm được và tôi cũng nghỉ một buổi học ôn. Trời mưa làm tôi lại thấy nhớ nhà, nhớ mẹ. Tôi ra hiên ngồi nhìn những giọt mưa rơi, bắt gặp ánh mắt của anh. Anh nhìn sang Anh đánh đàn nhé cô bé?Tôi ngượng ngùng gật đầu. Tôi bắt đầu thích những bản nhạc mà anh gảy, khi thì du dương, trầm bổng, khi lại thấy nỗi buồn da diết. Anh dạy tôi những nốt cơ bản. Anh nói lúc nào em thực hiện được ước mơ của mình thì anh sẽ dạy đàn chi tiết cho em hơn. Tôi mong thời gian sẽ qua nhanh để sớm mai tôi lại được gặp anh, được thấy nụ cười rạng rỡ trong nắng và mong lắm một câu nói trước khi anh đi làm Ngày mới vui vẻ và học tốt nha cô bé! Tôi bắt đầu ghét cái cách anh gọi tôi là cô tối anh lại nhắn tin cho tôi với những lời động viên học tập học tốt vào nha cô bé, cố gắng lên! Anh ân cần, chỉ bảo và còn làm tình nguyện dạy học cho tôi. Tôi càng mến anh hơn khi biết anh học rất giỏi trong khi gia đình anh quá nghèo, sau anh còn mấy em nhỏ nữa. Anh vừa lo cuộc sống cho anh vừa lo cho các tôi tự chủ động bảo anh góp gạo ăn cơm chung vì cái gì tôi cũng không biết nữa. Tôi bắt đầu chú ý đến nhan sắc của mình, tôi mua mỹ phẩm rồi tự làm đẹp. Anh, một con người bộc trực, thẳng thắn, anh nhắn tin cho tôi "Em nên nhớ điều quan trọng lúc này không phải là làm đẹp mà là học tập". Lúc đầu tôi giận anh rồi bừng tỉnh từng lời anh nói. Anh rất đúng. Tôi cũng muốn có một tình yêu lãng mạn, muốn anh chở tôi đi dạo quanh phố phường, cùng anh ăn kem và nhiều thứ nữa, tất cả trong trí tưởng tượng của tôi. Những lần tôi nhắn tin bảo anh chở đi chơi nhưng anh từ chối, tôi giận anh, anh lại bảo tôi nên tìm hứng thú, niềm vui của mình qua từng bài tập, có bài nào không hiểu cứ sang bảo anh. Anh và tôi cùng say sưa giải những bài toán. Tôi rất cảm ơn tôi đã vào một trường đại học danh tiếng của Hà Nội, chính anh đã khơi dậy ước mơ của tôi thời xưa, vì nếu không có anh tôi sẽ thi vào sư phạm, ngôi trường mà bố mẹ tôi mong muốn. Ngày tôi biết tin mình đỗ đại học, tôi vui mừng báo cho anh đầu tiên nhưng điện thoại anh không liên lạc được. Suốt ngày tôi luôn lo lắng cho anh, tôi như người mất hồn. Mọi người nhìn thấy tôi đỗ mà trên khuôn mặt tôi buồn rười rượi đều ngạc chờ anh trong vô vọng, tôi biết tôi đã mất anh thật rồi. Tôi ra Hà Nội nhập học mang trong mình hình bóng của anh, mang theo niềm tin của anh dành cho tôi ngày nào. Cảm ơn đời đã cho tôi gặp anh dù chỉ là 5 tháng ngắn ngủi, nhưng anh đã làm cho tôi thấy hạnh phúc, anh đã tiếp thêm sức lực cho tôi để tôi có được như ngày hôm nay. Cảm ơn tình đầu. Cảm ơn anh vì đã tới bên emVà cảm ơn anhVì thời gian ở bên nhauLuôn muốn em cườiKhông muốn em buồnLo lắng cho emTừng bữa ăn từng giấc ngủ yênVà cảm ơn anhVì vẫn luôn ở đâyDuy nhất một ngườiChỉ cho em phải biết yêu mìnhKhông muốn em phải lo xaKhi không có anh ở nhàBình yên là đâyChỉ cần hai chúng taMình sẽ là của nhauKhông xa rời từ nay về sauCùng buồn và cùng vuiNhững ngày tháng sẽ đi qua mauChặng đường dài phía trướcCó đôi mình kề vaiMỗi khi đêm vềEm ước mình luôn đượcNắm tay anh gần bênRồi khi thời gian trôiTa thức dậy cùng nhau sớm maiDù đôi khi cãi vãLòng buồn chỉ muốn xa nơi anhNhưng mà em luôn biếtAnh thương emVà anh sẽ không nói ra bao giờYêu và yêuVà ta chỉ cần thế thôiMình sẽ là của nhauKhông xa rời từ nay về sauCùng buồn và cùng vuiNhững ngày tháng sẽ đi qua mauChặng đường dài phía trướcCó đôi mình kề vaiMỗi khi đêm vềEm ước mình luôn đượcNắm tay anh gần bênRồi khi thời gian trôiTa thức dậy cùng nhau sớm maiDù đôi khi cãi vãLòng buồn chỉ muốn xa nơi anhNhưng mà em luôn biếtAnh thương emVà anh sẽ không nói ra bao giờYêu và yêuVà ta chỉ cần thế thôiCảm ơn anhHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum Tâm sự Thứ bảy, 23/4/2011, 0917 GMT+7 Không phải ngẫu nhiên mà ta có thể gặp được một người, cũng không phải ngẫu nhiên mà ta có thể yêu được một người. Hãy yêu nhau nhiều hơn để hiểu được rằng định mệnh không phải là ngẫu nhiên và cũng không phải là sắp đặt nhưng lại mang màu sắc của sự ngẫu nhiên và sự sắp đặt. Mai Từ Mai ĐỗĐã gửi 19 Tháng Tư 2011 1254 SA"Tại sao chúng ta lại có thể gặp được nhau anh nhỉ? Nếu hôm đó chúng ta không gặp nhau thì liệu bao giờ em mới gặp anh và chúng ta sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh nào?". Đã không biết bao nhiêu lần em cứ hỏi anh như vậy, em cũng không mong nhận được một câu trả lời chính xác vì sự thật em hiểu, không ai có thể trả lời được. Và chúng ta chỉ ngầm hiểu với nhau rằng định mệnh cho ta gặp nhau thì sẽ mãi mãi bên nhau. Điều đó thật hạnh phúc phải không anh?Vậy mà em từng khóc vì anh nhiều lắm, chỉ là những chuyện nhỏ xíu thôi nhưng em cứ giận dỗi và khóc, nghĩ lại em thấy mình thật ngốc quá. Nhưng có những chuyện như vậy đã giúp em hiểu ra mình thật sự còn nhỏ bé như thế nào và mình ngốc nghếch lắm. Em cứ tự nhận và cho rằng mình là người thông mình, tâm lý và nếu em sai em sẽ nói rằng "Lý thuyết là vậy nhưng đôi khi sự thật thường không như ta mong muốn". Và sự thật là em ngang bướng đơn phương giận dỗi anh, chiến tranh lạnh với cả chỉ từ những chuyện nhỏ nhặt nhưng anh không nóng vội quát mắng em mà từ từ giúp em hiểu ra rằng một chút giận hờn dễ thương sẽ tạo nên một tình yêu đẹp, nhưng nếu một chuỗi giận hờn vô cớ sẽ làm nên một tình yêu tan vỡ, và em đã hiểu từ lúc nào cũng không biết nữa. Nhưng em chỉ biết rằng nếu giận anh thì em biết mình đang yêu anh và em sẽ gạt bỏ những suy nghĩ tiêu cực. Em sẽ nhắn những lời yêu thương và mong nhận được từ anh những lời đáng yêu hết mức. Và em sẽ mỉm cười hạnh phúc khi được anh vỗ về, dù em biết anh chẳng biết mình mắc lỗi gì đâu, còn em cũng chẳng thể nói rõ là em giận anh vì điều gì. Có thể vì yêu quá đến mức có một hạt sạn nhỏ bé bảo em phải giận anh để được anh lo lắng cho biết mình thật ngốc nhưng cũng thật dễ thương phải không anh, vì em chỉ cố tình làm bộ giận dỗi anh chút thôi mà. Có những lúc em từng nghĩ yêu là phải biết buồn, biết khóc, biết lo lắng, biết đau khổ, thậm chí chia tay cũng là yêu, nhưng em thật ngốc quá. Em cứ nghĩ đến những từ tiêu cực như vậy rồi chắc chắn em sẽ hành động theo thế và tất nhiên, những cảm xúc như vậy cũng sẽ đã giúp em hiểu được rằng cuộc sống luôn tồn tại luật hấp dẫn và mỗi người là một thỏi nam châm nhỏ. Hãy là một thỏi nam châm hút những điều tươi đẹp, những suy nghĩ tích cực và hãy đẩy những buồn đau, những suy nghĩ tiêu cực. Em đã tập dần dần từ những chuyện nhỏ nhất và em thật sự bất ngờ, em thấy rằng cuộc sống đang rất tươi đẹp và đáng sống, mọi thứ quanh em rất tuyệt vời. Hiểu được điều đó em càng yêu anh nhiều hơn rất nhiều."Nếu định mệnh cho ta gặp nhau thì chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau" em tin là như vậy, tin vào tình yêu của chúng mình. Em tin rằng hạnh phúc do mình tạo ra và tất nhiên một tình yêu đẹp cũng sẽ do cả hai vun đắp. Không phải ngẫu nhiên mà ta có thể gặp được một người, cũng không phải ngẫu nhiên mà ta có thể yêu được một người. Hãy yêu nhau nhiều hơn để hiểu được rằng định mệnh không phải là ngẫu nhiên và cũng không phải là sắp đặt nhưng lại mang màu sắc của sự ngẫu nhiên và sự sắp đặt. Thật kỳ diệu phải không anh, nhưng em rất muốn nói rằng cảm ơn định mệnh nhiều nhé!

cảm ơn đã cho anh gặp em